Cố Vô Trác không trì hoãn lâu, đến chạng vạng ngày hôm ấy liền điều chỉnh xong tâm trạng, hẹn gặp Lâm Hi Vụ.
Trước khi gặp, Lâm Hi Vụ đã loanh quanh cả ngày trong trấn, vừa đuổi đánh yêu quái gây họa, vừa nghiêm túc lựa chọn các loại cây trong từng khu rừng của từng nhà.
Những gia đình từng được nàng giúp đỡ thì dễ nói, còn những nhà đang sống yên ấm, không cần tu sĩ trừ yêu, thì lại phải mất công thuyết phục.
Dù sao, nghe câu “nhà ngươi có thể trồng phải yêu thụ” thì ai cũng khó chịu, nhẹ thì kinh hoảng, nặng thì nổi giận đùng đùng đuổi người đi. Cuối cùng, Lâm Hi Vụ đành phải làm chuyện lén lút, len lén vào hậu viện bẻ trộm cành cây.
Như hàng liễu trồng ven sông, dọc theo cả một đoạn dài, vừa đi vừa vặt, khiến nàng đau cả đầu.
Khi Lâm Hi Vụ ôm một đống chiến lợi phẩm suốt nửa ngày, vừa ngân nga vừa trở về khách điếm, rũ mấy hạt mưa trên người, thu lại cây dù giấy, thì tiểu nhị trong quán đã chạy tới.
“Lâm tiên tử, đừng về phòng vội, sư huynh của ngài lại đến chờ rồi.” Tiểu nhị cười toe toét, răng trắng sáng, như thể đã nhận tiền của Cố Vô Trác vậy “Tình cảm của hai vị thật tốt, cứ như huynh muội ruột thịt, lúc nào cũng ở cạnh nhau.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT