Mưa mỗi lúc một nặng hạt, cuồn cuộn đổ xuống sơn đạo. Đường trong trấn Ngô Đồng vốn toàn đất cứng, nay đã hóa bùn loãng trơn trượt, khắp nơi đều là nước đục. Đã vậy trong trấn còn như thế, huống chi là đường núi.
Cố Vô Trác dùng mu bàn tay gạt nước mưa trên mặt, cố căng mắt nhìn về phía trước. Trước mắt mù mịt, tối đen như mực, chỉ có ánh chớp rạch ngang trời, ánh sáng trắng lóa khiến hắn không nhìn rõ phương hướng.
Đầu đau như muốn nứt, hắn dò dẫm giữa cành khô đá vụn, cố lần tìm con đường đã đi qua.
Hắn cần phải làm gì đó dù là dọn dẹp tàn cục, hay điều tra thời điểm Đường Thư Ngọc phản bội đều được. Chỉ cần có lý do hợp tình hợp lý, để xua tan hỗn loạn và ác niệm trong lòng.
Hắn nên như thường lệ, âm thầm nuốt hết mọi chuyện vào lòng. Cho đến khi cảm xúc lắng xuống, vẻ mặt không chút khác lạ, mới nhẹ nhàng kể lại, như chẳng có gì khiến người ta sợ hãi.
Khó nhọc lần từng bước về phía trước, đột nhiên một cơn đau nhói bừng lên nơi ngực, ý thức lập tức mờ dần. Hắn siết chặt vạt áo, phải mất rất lâu mới gắng gượng thở lại được.
Giờ hắn đã chẳng còn sức để nhúc nhích, chỉ nhờ ý chí níu giữ chút thanh tỉnh. Cố Vô Trác gượng chống nửa người dậy, biết rõ bản thân nếu cứ thế này, chẳng bao lâu nữa sẽ ngất lịm giữa núi rừng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT