Lý Chung Trình mơ màng hồ đồ, xụi lơ trên mặt đất, toàn thân run rẩy vì những lời nói của y. Hắn hoảng sợ ngẩng đầu nhìn lên, hồn bay phách lạc sờ soạng chung quanh, muốn chống người đứng dậy.
Người ngồi trước mặt hắn một tay chống cằm, nghiêng đầu, mái tóc đen nhánh rủ xuống. “Ta cho phép ngươi đứng dậy rồi sao?”
Rõ ràng vẫn là gương mặt ấy, cũng không hề cố ý lộ ra vẻ hung ác hay quát mắng sắc bén, thậm chí sắc mặt không lạnh nhạt như xưa, mà còn phảng phất chứa đựng ý cười.
Nhưng y vừa mở lời, Lý Chung Trình không hiểu sao run bắn người, khẽ buông tay, lại ngã vật trở về mặt đất.
Lý Chung Trình hít hai hơi khí lạnh, toàn thân run rẩy, hốc mắt sưng to như hai cái bánh bao.
Không đợi hai bao nước mắt kia của hắn lăn ra, “Mặc Tầm” cong cong khóe mắt, ôn hòa nói: “Đừng khóc nha.”
Lý Chung Trình từ nhỏ đã biết mình là con ruột duy nhất trong nhà, lại được sủng ái, cha mẹ huynh trưởng đều dốc sức chăm sóc hắn. Hắn đã sớm thành thói quen được người khác quan tâm che chở, cứ tưởng lời của huynh trưởng là để an ủi mình.
Trong phút chốc, sự sợ hãi cùng tủi thân trong lòng hắn dường như tìm được nơi để trút ra, nước mắt trong mắt run rẩy…
“Mặc Tầm” mỉm cười, giọng nói càng thêm ôn hòa: “Dám khóc ra tiếng, ta một cước đá ngươi từ chỗ này đến đỉnh núi đối diện. Cha mẹ ngươi cầm cuốc đi cạy cũng không xuống, ngươi có tin không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT