Liên minh quốc, Tân lịch năm 152, tháng 3.

Khu an toàn số 4 chuẩn bị đón trận mưa lớn đầu tiên của mùa xuân. Trong thời mạt thế, thời tiết cực đoan là chuyện thường tình, dường như chẳng ai còn mấy bận tâm.

"Dẫn đường Phương Nhiên, tan ca rồi à?"

"Vâng, hôm nay đã hoàn thành số lần thanh lọc, tôi lên tổng bộ giải quyết vài việc."

Phương Nhiên mặc bộ đồng phục dẫn đường màu xanh lam của trung tâm, trò chuyện vài câu với nhân viên trực ban đại sảnh rồi bước ra cổng chính của Phân trung tâm.

 Cánh cửa tự động vừa mở ra, luồng khí lạnh mang theo hơi ẩm của mùa xuân đã ập thẳng vào mặt.

Phương Nhiên rùng mình một cái, ngẩng đầu nhìn bầu trời đen sẫm. Mưa gió sắp ập đến rồi. Cậu có cảm giác hôm nay ra ngoài có lẽ không phải là một ý hay. Dù do dự một lát, cậu vẫn bước lên một chiếc xe bay. Đây là phương tiện giao thông chủ yếu trong khu an toàn.

Trong xe không có khoang lái, chỉ có màn hình thông tin phía trước và những hàng ghế. Khách đi xe cũng không nhiều lắm. Phương Nhiên theo thói quen chọn một chỗ ngồi cạnh cửa sổ.

"Dẫn đường Phương Nhiên."

Vừa ngồi xuống, giọng nói của trợ lý AI đã vang lên trong tai nghe.

"Yêu cầu thanh lọc ngày mai đã vượt quá số lượng có thể đặt trước, xin hãy nhanh chóng sàng lọc."

"Đã biết."

Phương Nhiên tắt thiết bị cá nhân, nhìn ra ngoài cửa sổ. Mây đen và sấm chớp không ngừng cuộn trào, từng lớp từng lớp đè xuống, như thể sắp sập đến nơi. Thời tiết này, y hệt như cái ngày cậu xuyên vào cuốn sách này.

Phương Nhiên đã đến thế giới này hơn một năm rồi. Nguyên chủ cũng tên là "Phương Nhiên", là một Dẫn đường cấp C.

Phương Nhiên của thế giới cũ vốn là một Omega. Hôm đó, tâm trạng không tốt, cậu ra bờ biển giải sầu. Ai ngờ bờ biển vốn yên bình đột nhiên nổi sóng lớn, trong khoảnh khắc tiếng sóng biển, tiếng la hét bao trùm lấy cậu. 

Sau khi uống mấy ngụm nước biển, cậu mất đi ý thức. Đến khi tỉnh lại, cậu đã trở thành "Phương Nhiên" này, và bắt đầu cuộc sống mỗi ngày đi thanh lọc cho Lính gác.

Đây là một thời đại nửa mạt thế. Một tai nạn đã chia thế giới làm đôi. Những quái vật không rõ nguồn gốc tràn lan khắp nơi, chiếm đóng đất đai, nhưng loài người cũng dựa vào công nghệ để xây dựng phòng tuyến. 

Lính gác và Dẫn đường sinh ra đúng lúc này. Họ được ràng buộc sâu sắc, lại kiềm chế lẫn nhau. Hai người tưởng chừng như trời sinh một cặp, thậm chí mang theo vài phần cảm giác định mệnh " mối quan hệ không thể tách rời ", nhưng thực tế lại khó nói thành lời.

Nguyên chủ "Phương Nhiên" chính là một nạn nhân như vậy. Lính gác kết đôi với cậu đã ruồng bỏ cậu để chạy theo một Dẫn đường cấp B khác. 

"Thực xin lỗi, anh ấy và tôi có độ tương thích cao hơn 3 phần trăm." 

Lính gác tràn đầy vẻ áy náy

 "Em sẽ hiểu cho tôi, đúng không?" 

Đây là đoạn ký ức cuối cùng còn sót lại trong cơ thể nguyên chủ, khiến Phương Nhiên hiện tại vừa khắc sâu ấn tượng vừa đồng cảm sâu sắc.

Khi thanh lọc, cả hai bên đều sẽ sản sinh kho*i c*m khó quên, khiến người ta dễ dàng chìm đắm vào một mối quan hệ, điều này giống như phản ứng tin tức tố giữa AO, khó có thể chống lại và dễ dàng phục tùng. 

Nguyên chủ rõ ràng đã bị thao túng tâm lý quá mức, cuối cùng gieo mình xuống biển mà chết, đổi lại việc Phương Nhiên xuyên qua.

Vì vậy, ngay từ đầu Phương Nhiên đã biết, những Lính gác này cũng giống như Alpha. Chẳng có ai tốt đẹp cả.

Phương Nhiên đang nhìn ra ngoài cửa sổ ngẩn người, một bóng dáng đột nhiên lọt vào tầm mắt cậu. 

Chiếc xe bay đang di chuyển với tốc độ cực nhanh trên không trung, nhưng người kia vẫn luôn luồn lách giữa các tòa kiến trúc, và cứ thế không ngừng hiện diện trong tầm mắt cậu. 

Dưới bầu trời đen sẫm, thân ảnh kia được bao bọc bởi một tầng năng lượng, xuyên qua mưa bụi, lướt bay trên không.

Phương Nhiên đột nhiên nhận ra người này không đơn giản. Có lẽ là một Lính gác cấp cao? Chắc là đang thực hiện nhiệm vụ?

Phương Nhiên chưa bao giờ là một Dẫn đường nhiệt tình. Cậu ngẩng đầu nhìn những người khác trên xe, và cảm thấy chỉ có mình cậu phát hiện ra Lính gác ngoài cửa sổ kia. 

Thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện. Cậu vươn tay định kéo tấm che cửa sổ xuống, thì người kia đột nhiên quay đầu lại.

"Rầm rầm rầm ~"

Mưa lớn như trút nước. Những tia sét bạc trắng như mạng nhện nổ tung trong mưa lớn, tiếng sấm đinh tai nhức óc vang lên ầm ầm.

 Phương Nhiên và Lính gác cách màn mưa xa xa nhìn nhau. Mưa to xối xả, cậu không nhìn rõ khuôn mặt Lính gác, nhưng vào khoảnh khắc sét sáng lên, cậu lại thấy đôi mắt đỏ rực của đối phương.

Một cảm ứng không tên tức thì dâng lên trong lòng. Phương Nhiên dường như bị đứng hình. Tầm mắt cậu như bị trói buộc, nhất thời không thể dời đi. Tim đập bắt đầu tăng tốc, theo những hạt mưa lốm đốm đập vào cửa sổ xe mà đập loạn xạ. 

Bực bội, lại có chút bất an.

"Ù ù!" Lại một trận tiếng sấm vang lên.

Phương Nhiên nhận ra mình có gì đó không ổn. "Bang" một tiếng, cậu kéo tấm che xuống. 

Đôi mắt đỏ... đây có thể là một Lính gác sắp bạo tẩu. Mặc dù không rõ cấp bậc của đối phương, nhưng mức độ phá hoại của một Lính gác khi bạo tẩu thì cậu vẫn biết.

Có nên báo cáo lên trung tâm không? Nhưng cũng có thể là do mưa quá lớn, nhìn nhầm thì sao? Như bị mê hoặc, cậu đặt tay lên cánh cửa. Có nên xác nhận lại một chút không?

"Dẫn đường Phương Nhiên."

Giọng AI đột nhiên xuất hiện làm cậu giật mình. 

"Nhận được thông tin nhiệm vụ khẩn cấp từ Tổng bộ Trung tâm, có muốn đọc không?"

Phương Nhiên lấy lại bình tĩnh, nhẹ nhàng ra lệnh. 

"Đọc."

"Khu vực SX-45W của khu 4 xảy ra sự kiện khẩn cấp, xin các Lính gác, Dẫn đường và nhân viên liên quan ở gần đó lập tức đến chi viện, cảm ơn hợp tác!"

Nhiệm vụ khẩn cấp?! 

Cậu mở tin nhắn trên thiết bị đầu cuối, bên trong còn đính kèm tọa độ địa điểm nhiệm vụ. Đó là một vịnh nhỏ ở rìa khu 4, cách trung tâm một đoạn khá xa. 

Phương Nhiên chăm chú nhìn màn hình, trong lòng tính toán khoảng cách. Theo quy định nhiệm vụ của trung tâm, nếu vượt quá phạm vi nhất định thì không cần hưởng ứng, trừ phi có Lính gác đưa đến hiện trường. 

Nhiệm vụ này chắc là không liên quan gì đến cậu rồi.

Phương Nhiên tắt thiết bị đầu cuối, định nhắm mắt nghỉ ngơi một lát. Nhưng chiếc xe bay lại đột nhiên bắt đầu hạ độ cao, hệ thống đồng thời phát ra một đoạn giọng nói: 

"Phía trước có kiểm soát giao thông, phía trước có kiểm soát giao thông."

Chờ xe dừng hẳn, cửa xe đã nhanh chóng được mở ra. Có người lao vào hỏi: 

"Trên xe có Dẫn đường của trung tâm không?" Sau đó ánh mắt liền dừng lại trên người Phương Nhiên đang mặc đồng phục.

-----------------

Mưa càng lúc càng lớn, ngày tối như đêm. Phương Nhiên được đưa đến một căn biệt thự cạnh vịnh. Biệt thự này được xây trên vách đá ven biển, được trưng dụng tạm thời làm điểm điều hành hậu cần và nơi chờ của Dẫn đường.

Những chiến sĩ bị thương nhẹ thì không rời tiền tuyến, nhưng Lính gác nhất định phải được thanh lọc kịp thời. 

Một khi bạo tẩu, một vị cứu tinh cũng có thể trở thành kẻ hủy diệt, vì vậy mỗi khi có nhiệm vụ khẩn cấp đều phải thiết lập một điểm thanh lọc tạm thời ở gần đó.

Phương Nhiên theo nhân viên hậu cần vào một căn phòng, bên trong không có người quen, cậu liền tùy tiện chọn một góc ngồi xuống. 

Lúc này bên ngoài biệt thự cũng không yên tĩnh. Mưa lớn dày đặc táp vào mọi nơi, sóng biển gào thét không ngừng vỗ vào vách đá, từ xa thỉnh thoảng còn truyền đến tiếng nổ năng lượng gầm rú và tiếng gào thét của sinh vật không rõ.

Cảm giác bất an dần tràn ngập trong phòng, nhưng tất cả mọi người đều không biểu hiện ra ngoài, dường như đã quá quen rồi.

Một lúc sau, bắt đầu có Lính gác bước vào phòng. Họ ít nhiều đều mang theo vết thương, những người bị thương nhẹ sau khi được thanh lọc khẩn cấp liền lập tức quay lại hiện trường, còn những người bị thương nặng thì được người của Trung tâm đưa đi.

Vì việc thanh lọc yêu cầu độ tương thích nhất định, nên khi vào phòng, họ đều sẽ tìm Dẫn đường quen thuộc của mình trước, không có thì mới tìm đến những người khác. 

Có lẽ vì ngồi ở góc khuất nên rất ít người chú ý đến Phương Nhiên. Cậu chỉ thực hiện hai lần thanh lọc khẩn cấp, vẫn còn khá nhẹ nhàng.

Trong phòng có một cánh cửa sổ kính lớn sát đất, trên kính phản chiếu ánh đèn ấm áp trong nhà, bên ngoài mưa gió lại ngày càng dữ dội. Phương Nhiên đang nhìn ra ngoài cửa sổ thất thần, tai cậu thấp thoáng nghe thấy mấy Dẫn đường thì thầm thảo luận.

"Lần này quy mô quái vật bùng nổ đáng sợ thật đấy!"

"Nghe nói số lượng quái vật cấp B và C không ít, thậm chí cả quái vật siêu A+ cũng xuất hiện."

"Quái vật cấp siêu A+? Vậy chẳng phải tương đương với Lính gác cấp S sao?"

"Nhưng khu 4 của chúng ta không phải có Phó Trường Châu sao?"

Phương Nhiên lặng lẽ ngồi đó, không tham gia vào cuộc thảo luận. Nhưng cậu lại chú ý đến một cái tên: Phó Trường Châu. 

Như sấm bên tai, Lính gác cấp 3S duy nhất hiện nay. Trong thời mạt thế quái vật hoành hành này, người này đã lập công lớn nhiều lần trong các nhiệm vụ khẩn cấp và các chiến dịch quy mô lớn, sao Phương Nhiên có thể chưa từng nghe qua. 

Cậu biết mình xuyên vào một tiểu thuyết mạt thế cũng là vì cái tên này.

"Nghe nói Phó Trường Châu mấy năm nay vẫn luôn từ chối thanh lọc" một Dẫn đường khác tiếp tục nói

 "Trung tâm thực sự hết cách rồi, liền dùng dụng cụ cưỡng chế anh ấy thanh lọc." 

Người đó cố tình hạ thấp giọng

 "Nếu cứ không chịu thanh lọc, cho dù người không chết, năng lực cũng phải thoái hóa đi chứ."

"Ai mà biết được..."

Những lời này khiến Phương Nhiên bán tín bán nghi. Phó Trường Châu trong sách là một nhân vật quan trọng, sao có thể dễ dàng biến mất được chứ?

Không biết qua bao lâu, một tiếng nổ lớn đinh tai nhức óc vang lên ầm ầm, còn kèm theo tiếng gào rống thê lương của quái vật.

 Tiếng nổ lớn hồi lâu không ngừng lại, dư chấn từng đợt từng đợt truyền đến, dao động năng lượng thậm chí tràn ra đến biệt thự bên này, Phương Nhiên cảm thấy cả căn biệt thự đều đang rung chuyển. Những tiếng động trước đó so với cái này, dường như chỉ là những trận đánh nhỏ nhặt.

Những người trong phòng đều biến sắc mặt.

Tiếng ong ong văng vẳng trong đầu Phương Nhiên, đầu cậu dường như muốn nứt ra, cậu không khỏi cúi đầu ôm trán.

"Mau nhìn!"

Không biết ai kinh hô một tiếng, khiến mọi người đồng loạt nhìn ra ngoài cửa sổ.

Từ xa, ánh lửa chói mắt bùng lên cao, như muốn hủy diệt trời đất, nhuộm đỏ cả nửa bờ biển. Phương Nhiên đột nhiên giật mình. Là ai đã bùng nổ nguồn năng lượng lớn đến vậy?

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play