“Cuối cùng Ma Tôn cũng có chút ánh mắt.”
Ánh mắt Cơ Vũ từ trên con bướm kia thu hồi lại, trong lòng ngược lại đã tốt hơn chút. Nhưng nghĩ mình vui mừng lộ rõ trên nét mặt như vậy thì không tốt, liền lại khẽ nhíu mày bưng lên cái giá, chỉ là khi con bướm kia bay vòng quanh đầu ngón tay mình lại không có cự tuyệt.
Tạ Trì Uyên vừa thấy động tác của hắn liền biết mỹ nhân là thích, bất quá điều khiến cậu có chút nghi hoặc chính là mỹ nhân vì sao lại khẩu thị tâm phi như thế.
Thích thì thích thừa nhận là được, sao lại làm ra một bộ dáng miễn cưỡng? Cậu thay đổi nửa ngày, thấy thế cũng chỉ đành nói: “Cũng là bổn tọa suy xét không chu toàn, nếu mỹ nhân không thích con bướm này nói thì bổn tọa sẽ đem nó đi, miễn cho mỹ nhân phiền lòng.”
Cậu nói xong liền phải thu hồi cục đá con bướm kia, ai biết lúc này lại bị mỹ nhân một phen đè lại.
Tạ Trì Uyên ngẩng mắt lên, liền nghe mỹ nhân cứng nhắc nói: “Thôi, cái này để lại thì để lại đi.”
“Rốt cuộc… cũng là một mảnh tâm ý của ngươi.” Hắn tựa hồ rất không quen nói chuyện như vậy, nói ra cũng cứng nhắc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play