Nếu ở chỗ này chính là Quân Khinh Cừu, Tạ Trì Uyên nhất định sẽ không như thế. Cậu sẽ vụng về đút thuốc cho hắn, nắm tay hắn một lần lại một lần an ủi.
Đáng tiếc hắn không phải Quân Khinh Cừu.
Giang Hoàn không thể hiểu được chỉ giằng co một cái chớp mắt, liền che giấu đi thần sắc, hắn sắc mặt bình thường bưng chén thuốc kia lên uống. Vừa uống xong, lại thấy Tạ Trì Uyên chuẩn bị đi vào nhà thì dừng lại.
Ngón tay cậu vịn trên thanh gỗ điêu khắc màu nâu đỏ đặc biệt xinh đẹp, như là bạch ngọc. Trước khi đi vào thì quay đầu: “Đúng rồi, ngươi còn chưa nói cho bản tọa, ‘nai con’ là có ý tứ gì?”
Xưng hô này quá mức mềm mại, Tạ Trì Uyên nói ra khi còn có chút không được tự nhiên, ánh mắt cậu hồ nghi mà nhìn Giang Hoàn.
Trong lòng Giang Hoàn một trận, lại bất động thanh sắc nói: “Không có gì ý tứ.”
“Chỉ là thấy nguyên hình của ngươi tựa lộc thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT