Hơi thở người hảo tâm liền ở bên người, ngón tay ôn nhu phất qua mặt mày, Tạ Trì Uyên không tự chủ được liền có chút buồn cười. Tuy rằng ở trước mặt Tổ sư gia người ta làm những chuyện này có thất thể thống, nhưng là cậu hiện tại bởi vì lời nói của người hảo tâm trong lòng choáng váng, giống như là lún ở một đoàn mây mềm mại, chỉ có thể ngồi trên bồ đoàn chớp mắt: “Vậy ta muốn hôn ngươi.”
Khuôn mặt trắng tuyết của Tạ Trì Uyên dưới ánh nến thanh thanh lãnh lãnh, khi ngẩng đầu lên lại không có khách khí, dứt khoát mà duỗi tay giữ chặt tay người hảo tâm, đem hắn kéo xuống sau đó liền nhích tới gần hôn.
Trước đó vẫn luôn là người hảo tâm chủ động, lần này Tạ Trì Uyên cũng muốn chủ động một chút.
Hơi thở hai người giao triền ở bên nhau, Quân Khinh Cừu cúi đầu tới, tùy ý nai con ôn nhu hôn môi, duỗi tay nhẹ nhàng vuốt ve đầu bạc mềm mại của cậu.
Ánh trăng treo cao, bên trong từ đường tối tăm hai người một quỳ một ngồi, mãi cho đến hừng đông.
Khi Tạ Trì Uyên đến sau nửa đêm thì ngủ rồi, Quân Khinh Cừu lắc đầu, từ túi Càn Khôn lấy ra một tấm chăn cho cậu đắp, sau đó mới đặt nai con ở trên đùi, tiếp tục quỳ trước tổ sư giống.
Hắn không có chú ý tới ở khi động tác hắn thì đôi mắt tổ sư giống hơi hơi giật giật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play