Khi Trầm Túy về đến nhà, Tô Bách đã đi làm. Trong nhà vắng lặng, không một bóng người, nhưng phòng vệ sinh thì đã được dọn sạch sẽ hơn nhiều so với lần trước cậu trở về.
Nghĩ đến việc sáng mai không còn phải dậy sớm mua đồ ăn sáng cho Bùi Viêm nữa (dù bữa sáng đó toàn là tự cậu ăn hết), Trầm Túy không kìm được mà nhảy nhót khắp nơi, đến cả lúc nấu cơm cũng khe khẽ ngân nga vài giai điệu vui tai.
Ăn uống no nê xong, cậu nằm dài trên ghế sofa, lim dim mắt như con mèo nhỏ vừa được vuốt ve. Cơn buồn ngủ chầm chậm kéo đến thì điện thoại ở bên cạnh bất chợt reo lên.
Trầm Túy cầm máy lên xem, không ngờ là Tô Bách gọi tới.
Với tính cách kiệm lời của Tô Bách, nếu không có chuyện gì gấp thì tuyệt đối sẽ không gọi điện. Mà đã gọi điện cho cậu thì chắc chắn là gặp chuyện lớn.
Trầm Túy lập tức tỉnh táo hẳn, vội vàng nhấn nút nhận cuộc gọi.
Nhưng đầu bên kia lại không phải giọng của Tô Bách, mà là một người đàn ông trung niên, giọng nói lộ rõ vẻ vội vàng: "Alo? Tô Bách bị thương, đang ở bệnh viện XX. Cậu đến nhanh một chút, giúp chăm sóc nó."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play