“Không có gì đẹp để xem.” 
Lận Hàn Xuyên ánh mắt bình thản.
 “Ta không tiễn.”
Tiểu trùng đực quá mức bình tĩnh. Ánh mắt nhìn Moore không giống như đối với người đã cùng mình sớm chiều ở chung mấy năm mà tựa như nhìn một kẻ xa lạ, thậm chí còn lạnh nhạt hơn với người xa lạ. Ít nhất, khi nhìn trùng cái xa lạ, trong mắt anh sẽ không hiện lên tia chán ghét mơ hồ kia.
 “Ngươi có ý gì?” 
Nhìn dáng vẻ kiêu căng của Đô Lộc, lửa giận trong lòng Moore bùng lên. Vừa rồi chút mềm lòng thương hại thoáng lóe lên cũng lập tức bị thiêu sạch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play