Lúc ấy, tiểu trùng đực nghiêm túc gấp gọn chiếc chăn lông nhỏ, đặt vào trong hòm giữ đồ, giọng khẽ dặn dò:
 “Ngươi hiện tại thân thể không còn như trước. Nếu ngồi trên phi hành khí cảm thấy lạnh, nhất định phải dùng cái chăn này. Đây là cái ta thích nhất… coi như nó thay ta bảo hộ ngươi.”
Khi đó, Moore chỉ thấy Đô Lộc lắm lời, căn bản chẳng nghe lọt tai. Chiếc chăn ấy, hắn ta chưa từng đụng qua lần nào.
Mãi đến nhiều năm sau, khi chăn lông lại một lần nữa được trải lên người, Moore mới chợt nghẹn ngào, xúc động muộn màng. Hắn ta nghĩ, nếu trùng đực chưa từng muốn cưới thư hầu thì đã chẳng phải chịu thương tổn. Hắn ta, Moore… tuyệt đối sẽ không chia sẻ trùng đực của mình với bất kỳ ai.
Phi hành khí rất nhanh đáp xuống hoàng cung. Moore đang định đánh thức Lận Hàn Xuyên, thì phát hiện đối phương đã mở mắt, ánh nhìn sáng ngời, tỉnh táo không hề có dấu hiệu buồn ngủ.
 “Ngươi không ngủ sao?” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play