Vài ngày trôi qua, Cố Thời vẫn không chờ được bóng dáng Nhiếp Chính Vương. Nỗi mất mát nặng nề khiến cậu ngay cả khi tắm gội, thay xiêm y hoa lệ, cũng không thể vui lên.
Quản gia còn tự mình trang điểm cho Cố Thời. Tuy không tô son điểm phấn nhưng với làn da trắng mịn, môi hồng răng trắng cũng đủ nổi bật giữa đám thiếu gia ăn chơi trong kinh thành.
Trong gương, Cố Thời suýt nữa không nhận ra chính mình. Trong trí nhớ, cậu luôn là đứa trẻ gầy gò, xám xịt, bị người khinh miệt. Thế nhưng giờ đây, nếu quay lại trấn nhỏ, e rằng chẳng ai tin cậu lại sinh ra từ nơi ấy.
 “Ngẫu nhiên ra ngoài đi dạo, thả lỏng tâm tình một chút.” 
Quản gia đưa cho Cố Thời một chiếc quạt xếp, mỉm cười nói.
Cố Thời cầm quạt, quả nhiên toát ra vài phần phong lưu phóng túng. Học theo dáng vẻ của đám thiếu gia trong trí nhớ, cậu thản nhiên nheo mắt, khí chất phảng phất giống đến mười phần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play