Đời Cố Thời từ khi sinh ra chưa từng có cái gì gọi là “nhà”. Thanh lâu không tính, miếu hoang, phòng rách, viện nông gia thuê tạm… tất cả đều chỉ là chỗ tạm trú.
Chỉ ở Nam Sơn vương phủ, lần đầu tiên cậu mới cảm thấy có cái gọi là “nhà”.
Và từ khi bước vào Nhiếp Chính Vương phủ, nhìn thấy người kia, tâm cậu mới thật sự an ổn.
Nhà không phải là nơi nào, mà là có người ở đó chờ mình.
 “Có thể.” 
Giọng Lận Hàn Xuyên trầm thấp, ánh mắt chạm vào đôi mi run run của Cố Thời, trong lòng cũng khẽ run theo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play