“A Thời sẽ không.” 
Lận Hàn Xuyên ôm một con rối đất, khóe môi cong lên một nụ cười nhàn nhạt.
Nhìn thái độ của Vương gia, quản gia cũng không dám nhiều lời. Nói tới mức này đã là vượt giới hạn, nếu lấn tới nữa thì chẳng còn ra lễ nghĩa chủ tớ. Trong lòng lão vẫn khó tránh nghi hoặc: nhân tâm vốn tham lam, càng sủng ái bao nhiêu, e rằng y lại càng không biết trân trọng.
Mà Cố Thời trong phòng, hoàn toàn không biết nỗi lo của quản gia. Cậu nâng niu từng món đồ chơi bày ra ngay ngắn, đôi mắt sáng long lanh.
Cậu thích từng món một nhưng cuối cùng lại chọn lấy con châu chấu cỏ trong tay, nhẹ nhàng vuốt ve. Nụ cười cong cong nơi khóe mắt tựa ánh trăng.
Đây là chính tay Vương gia gấp cho cậu. So với bất kỳ món đồ xa xỉ nào, nó càng trân quý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play