Những người xung quanh vừa chỉ trỏ vừa xì xào về Dung Tử Bình. Thỉnh thoảng, giọng nói của họ cao lên đủ để cậu ta nghe rõ, mỗi câu một lời như lưỡi dao cắt vào tai, khiến sắc mặt cậu ta trắng bệch vì tức giận.
Cậu ta rất muốn lên tiếng, muốn nói rằng mối quan hệ giữa bọn họ hoàn toàn không như những gì người ngoài nghĩ. Nhưng khi lời vừa đến bên môi, cậu ta bỗng nhận ra… dù những câu kia độc địa đến mức nào, cậu ta vẫn không tìm được lý do chính đáng để phản bác.
Thấy biểu cảm của Trình Ký Chu, biết đối phương đã chơi đủ, Lận Hàn Xuyên bật cười. Anh không buồn dây dưa với Dung Tử Bình nữa, dẫn theo người của mình quay lưng bỏ đi. Từ đầu đến cuối, ánh mắt anh chỉ dừng trên Trình Ký Chu, không hề phân cho Dung Tử Bình dù chỉ một chút.
Nhìn bóng lưng nhóm người họ khuất dần, đám quần chúng hóng chuyện mới chịu tản ra, để lại Dung Tử Bình cùng kẻ lang thang đã dẫn cậu ta tới.
"Tiểu thiếu gia…"
Gã lang thang rụt rè lên tiếng. Vốn là bị Lận Hàn Xuyên dạy dỗ nên muốn tìm người tới gỡ gạc thể diện, giờ ngay cả tiểu thiếu gia của mình cũng bị sỉ nhục, gã thật sự không biết phải làm gì. Đi thì không xong, ở lại cũng dở, trong lòng chỉ thấy khổ sở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT