Cũng phải nói, Dụ Linh nhìn thật đáng thương, người thì nhỏ con, sức lực lại yếu ớt như vậy, làm gì có sức mà đẩy nổi mình? Nhìn bộ dạng thiếu gia được nuông chiều từ bé kia, chắc đến gọt trái cây còn chưa từng tự làm. Còn đòi cầm dao đâm người? Dụ Linh chắc còn chưa dọa được ai, chỉ tổ tự dọa khóc.
“Xin lỗi, tôi không nên nghi ngờ cậu.”
Dụ Linh hài lòng: “Ừm… Vậy thì tạm thời bỏ qua đi, đợi tìm được vật tư xong, tôi sẽ suy nghĩ có nên tha thứ cho anh không.”
Hai người tranh thủ thời gian, chuẩn bị băng qua cầu để xem xét căn nhà đối diện.
【Hệ thống】 Dụ Linh, cậu mới vừa rồi dọa tôi chết khiếp, nếu cậu thực sự đâm vào nhân vật chính thì hắn đã chết rồi, và chúng ta chắc chắn bị phán nhiệm vụ thất bại. May mà hắn không tệ, vẫn chịu đối xử tốt với cậu.
Thân thiết với nhân vật phản diện tương lai không phải là điều nên làm sao? Dụ Linh căn bản chẳng xem lời hệ thống là chuyện gì to tát.
Mắt hắn đảo một vòng, lại nghĩ ra một chiêu mới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play