"Cái... cái gì cơ…? Trộm... trộm quần lót của hắn?!"
Dụ Linh hoàn toàn ngơ ngác. Trong đầu cậu chỉ nghĩ: Chuyện xấu xa kiểu này chẳng phải chỉ có mấy tên vai ác gắn hệ thống như mình mới nghĩ ra thôi sao? Cậu nhớ rõ Tịch Tẫn là vai chính cơ mà?
Ánh mắt đáng thương, biểu cảm đầy sợ hãi của Dụ Linh khiến Quý Nhất Ngang càng thêm chắc chắn rằng cậu đã bị lời cảnh báo của mình dọa cho hoảng loạn thật sự.
Nhìn thế nào cũng vẫn là một thiếu niên trong sáng, vô tội. Trước kia Dụ Linh dù có chút kiêu ngạo, bướng bỉnh, cũng chưa bao giờ thân thiết hay tiếp xúc gì quá mức với người khác. Mà Tịch Tẫn thì sao? Gần đây tính tình thay đổi hẳn, dính lấy Dụ Linh như kẹo cao su, rõ ràng là hắn có vấn đề!
“Nên… cậu nên tránh xa Tịch Tẫn một chút. Người như hắn, trong lòng nghĩ gì còn đáng sợ hơn nhiều so với mấy lời lộ liễu ngoài miệng.”
Còn đáng sợ hơn nữa sao? Dụ Linh lắng nghe, tai dựng cả lên, trong lòng bắt đầu nổi máu hóng hớt.
Cậu rụt cổ, lông mi khẽ run, dáng vẻ vừa sợ vừa ngây thơ lại càng khiến Quý Nhất Ngang thêm tin tưởng: đúng là Dụ Linh chẳng biết gì cả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT