Mưa lớn như trút nước. Sau con hẻm vắng tanh, không một bóng người.
Cố Hàn Thiên lặng lẽ quan sát xung quanh, tay siết chặt chiếc điện thoại trong túi. Nếu cần, nó có thể trở thành v·ũ kh·í tự vệ.
Kiều Mãn cũng đã thấy anh ta. Cô bình tĩnh gật đầu chào: “Buổi chiều tốt lành.”
Cổ họng Cố Hàn Thiên khẽ giật, lúc lên tiếng giọng có phần căng cứng: “Chào... cậu.”
“Cậu ra ngoài chơi à?” – Kiều Mãn tiếp tục trò chuyện như thể không có chuyện gì xảy ra.
Cố Hàn Thiên liếc nhìn người nằm bất động dưới đất: “Ừ.”
Một tia chớp lại lóe lên, ánh sáng nhá lên gương mặt cả hai rồi lập tức chìm vào bóng tối nặng nề.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT