Tôi vẫn chưa quên chuyện của nhà tam ca.
"Mẹ, mẹ nói thật cho con biết, rốt cuộc nhà tam ca làm sao vậy? Không thì con đi hỏi Nhị Hạ bây giờ."
Vừa nói, tôi làm bộ bước ra ngoài, mẹ vội vàng giữ tôi lại, "Được được được, mẹ nói cho con nghe là được."
Mẹ kể lại vắn tắt chuyện của Lâm Nhị Hạ và Lâm Đại Xuân, nhấn mạnh việc mẹ suýt bị Xuân ném trúng đầu.
Tôi đoán được phần nào tình hình lúc đó, thở dài, "Lúc Ngọc Đống với vợ ở thành phố nói chuyện với con khách sáo lắm, ai ngờ về nhà lại thành ra thế này. Đúng là làm khó người ta mà, lại còn là trưởng bối nữa chứ, ai mà không tức giận. Nếu có ai dám đối xử với mẹ như vậy, con cũng phải lột da hắn ra. Mẹ à, sau này mẹ đừng dính vào mấy chuyện này nữa. Mẹ với ba cũng đến tuổi dưỡng già rồi, cứ vui vẻ hưởng phúc không hơn sao? Thấy ai thuận mắt thì giúp đỡ, các anh con đâu có phải loại bất hiếu đâu. Còn ba nữa, cũng hồ đồ quá, may mà sau này ba đồng ý cho tam ca ra ở riêng."
Không thì cả nhà ở chung chỉ có nước tan đàn xẻ nghé.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT