Lâm Đại Kính dẫn người trong thôn đi công xã hay Cung Tiêu Xã đều vô ích, chẳng ai có thể giải quyết. Thậm chí ở Cung Tiêu Xã suýt chút nữa xảy ra xô xát. May mà dì Kim Muội và bác Đại Xuân can ngăn, mới không đến nỗi đánh nhau.
Trở về, ai nấy mặt mày ủ dột như mất sổ gạo. Những người ở nhà chờ đợi thấy vậy, niềm hy vọng cũng tan thành mây khói. Khi biết rõ tình hình, mọi người tụm lại thương lượng, ai nấy ngồi xổm nơi góc tường, lưng tựa vách, rít thuốc lào. Mấy bà vợ ngày thường cấm chồng hút thuốc giờ cũng kệ, mặt mũi ai nấy đều thảm thương.
"Hay là mình cùng nhau mang ra huyện bán đi? Chứ để quả rụng đầy nhà, hầm chứa cũng sắp không còn chỗ mất," ai đó đề nghị.
"Ra huyện dễ nói quá! Mình đi bằng gì, mà ở huyện người ta cả ngày có quả cung cấp, thiếu gì mấy quả của mình. Đến lúc bán không được lại lỗ tiền xe nữa chứ," một người khác phản bác, cho rằng ý kiến này không khả thi. Giờ nhà nông đổ xô mang quả ra huyện bán, chắc gì huyện còn cần.
"Vậy làm sao? Chẳng lẽ vứt đi hết à! Tôi đã bảo đừng trồng nhiều cây ăn quả thế mà cứ cãi, giờ thì hay rồi, công cốc hết cả. Được rồi, mai tôi chặt hết đi," một người bực tức nói.
"Hay là mình tìm Nhị Hạ xem sao?" Có người dè dặt lên tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT