Nhìn Lâm Tam Thu ủ rũ cụp đuôi, tôi thẳng tay bảo em ấy về nhà mà ăn bánh ngô nhạt nhẽo đi, để hồi tưởng lại những ngày tháng trước kia.
Tôi chậm rãi đẩy xe ra khỏi ngõ nhỏ, vừa ra đến nơi đã thấy một người trợn tròn mắt nhìn mình.
Anh ta cười ngây ngô, ánh nắng chiếu lên mặt, chẳng những không làm anh ta trông ngu ngốc, ngược lại còn có cảm giác tươi sáng của một chàng trai trẻ.
Thấy tôi quay đầu định đi, anh ta vội vàng lên tiếng: "Lâm đồng chí, trùng hợp quá!"
Tôi gượng gạo nặn ra một nụ cười: "Trùng hợp thật, Triệu đồng chí."
Đúng là Triệu Úy Đông, người hôm trước cùng tôi cứu người, còn xấu hổ thay vì để anh ta nghe được tôi chửi bới lưu loát, một tiếng "ông đây" hai tiếng "ông đây".

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play