Đỗ Tú Phương bị Nhị Hạ nói cho bốc hỏa. Đúng là ai cho cô ta cái quyền lên mặt dạy đời mình chứ? Nếu không phải vì nể mặt Tam Thu là em gái Nhị Hạ, cô ta thèm vào mà đôi co.
"Tiền ba mẹ cho, chẳng phải là của mình tôi sao? Tôi muốn mời bạn ăn cơm thì có gì là không được? Rõ ràng là tôi có lòng tốt, dựa vào cái gì mà chị lại nói tôi như thế?" Đỗ Tú Phương ấm ức nói, ba cô bạn đi cùng cũng xúm lại, lo lắng nhìn cô ta, thậm chí có đứa còn trừng Nhị Hạ.
Tam Thu định kéo Nhị Hạ đi, nhưng Nhị Hạ vẫn giữ nguyên nụ cười trên mặt, đứng im không nhúc nhích.
"Này cô bé, vừa nãy em bảo tôi muốn mắng Tam Thu, rõ ràng tôi có ý đó đâu. Vậy em dựa vào đâu mà nói tôi như vậy? Còn nữa, tôi vừa rồi cũng là vì tốt cho em thôi, muốn em biết quý trọng đồng tiền, quý trọng cha mẹ. Rõ ràng tôi cũng có lòng tốt mà."
Nói xong, Nhị Hạ còn nháy mắt tinh nghịch.
"Vậy nên, cô bé à, làm người đừng có kiểu 'tiêu chuẩn kép' thế chứ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT