Việc Lâm Vĩnh Thuận được khen thưởng nhanh chóng lan truyền khắp thôn Lâm gia.
Không ít người tỏ vẻ bất phục, bảo đó là tiền của nhà nước, sao lại đến tay Lâm Vĩnh Thuận được. Trưởng thôn nghe được liền chẳng nể nang, thẳng thắn đáp trả, nếu họ có thể tạo ra nhiều lợi ích cho thôn như vậy thì cũng được nhận thưởng thôi.
Câu nói này khiến đám người kia im bặt. Cái giống rách nát kia họ còn chẳng biết đường mà trồng, hạt giống cũng không có trong tay.
Trong đám đông, hai người phụ nữ liếc nhìn nhau. Tuy rằng họ không biết cách trồng, nhưng họ biết nơi nào có. Thế là, họ lặng lẽ rời đi.
Trong thôn, người ta bàn tán về Lâm Vĩnh Thuận rôm rả. Ai mà ngờ được gã Lâm lão Tam lười biếng, hay giở mánh khóe ngày nào, nay lại được trưởng thôn ca ngợi là "xã viên tam hảo". Chuyện này khiến ai nấy đều khó mà tin nổi.
Nhưng Lâm Vĩnh Thuận đâu có vì ai khó chịu mà ngậm tăm. Vừa hết giờ làm buổi chiều là gã đã bắt đầu khoe khoang. Nay vinh quang thuộc về mình, gã càng phải "huyễn" cho đã.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play