Chú Lâm Đại Kính vừa về đến thôn đã vội vã đến văn phòng, chưa kịp về nhà. Ông cặm cụi viết rồi sửa, sửa xong lại viết, hết cả buổi trưa.
Trong khi đó, bố Lâm Vĩnh Thuận vẫn còn ấm ức ra mặt. Đâu phải năm hào, năm đồng, mà là hơn năm trăm bạc đấy! Mua được bao nhiêu thịt hộp cơ chứ. Dạo này, thịt hộp nghiễm nhiên là món khoái khẩu số một trong lòng bố.
Tôi vừa về đến nhà đã thấy bố ngồi thẫn thờ trong sân, hết thở dài lại than ngắn. Đi một vòng quanh làng, tôi đã nghe ngóng được mọi chuyện, nên cũng hiểu phần nào tâm trạng bố lúc này.
Thấy bố cứ thở dài sườn sượt, tôi lên tiếng: "Bố than thở gì đấy? Chuyện này có gì đâu, chẳng phải chứng tỏ năng lực của bố đấy sao?"
"Thì đấy, nhưng cái giá phải trả đắt quá. Trơ mắt nhìn hơn năm trăm đồng bay khỏi tay, số tiền ấy đủ cho bố ăn ngon uống sướng bao lâu cơ chứ!"
Nghe bố nói vậy, thằng Lâm Ngọc Bảo đứng bên cạnh trợn tròn mắt, rồi cũng hùa theo thở dài. Nó chẳng hiểu đầu cua tai nheo ra sao, nhưng cứ hễ nghe đến "ăn ngon" mà không có là nó buồn ngay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play