Sau khi hai người thả đèn nước xong, Bạch Tố thấy trời đã không còn sớm, lúc này mới đưa Lạc Thần Dụ trở về hoàng cung. Dọc đường đi đương nhiên vẫn thông suốt như trước, đến gần nơi Bạch Tố nói lời từ biệt rồi rời đi.
Lạc Thần Dụ nhìn bóng lưng Bạch Tố, mím môi đứng yên thật lâu mà vẫn không đợi được Bạch Tố quay đầu lại. Mãi đến khi bóng dáng người ấy hoàn toàn biến mất, y mới rũ mắt quay về tẩm điện của mình.
Ngồi bên cửa sổ nhìn ánh trăng, trong lòng Lạc Thần Dụ không khỏi cảm thấy mất mát.
Không phải là thích y sao? Sao lại có thể rời đi dứt khoát như vậy, không nói thêm vài câu đã đi rồi. Ta, ta thật ra rất muốn ở chung với ngươi thêm một chút nữa mà!
Chỉ là mất mát trong chốc lát, y lại cảm thấy bản thân như vậy là không đúng, sao lại có thể yếu đuối như tiểu cô nương thế này chứ. Trung vương là một nam nhân đỉnh thiên lập địa, người mà cậu thích, ngoài khuôn mặt mình ra, về tính cách chắc hẳn cũng là mong đợi loại người có thể sánh vai bên cậu. Thế nhưng thân thể mình hiện tại còn yếu ớt, mang tiếng là hoàng tử, nhưng thực chất lại…
Nghĩ đến đây, nam nhân khẽ rũ mí mắt, che đi sự tối tăm nơi đáy mắt, cầm một viên kẹo đậu phộng trong túi bỏ vào miệng.
Ngọt thật đấy, cái vị ngọt thế này một khi đã nếm qua, e là sẽ chẳng thể buông bỏ được nữa…
Bên kia, Bạch Tố hiện tại đã có thể bình thản khi ở bên cạnh Lạc Thần Dụ. Đây là mục tiêu của mình ở thế giới này, là trách nhiệm của mình, không có khả năng trong lòng không thể có nửa phần mê muội. Tuy vậy, cậu vẫn phải đem tâm tư chuyển sang thưởng thức một đối tượng tốt đẹp.
Có để lại cho Lạc Thần Dụ một bộ ngân châm và thuốc bảo mệnh, Bạch Tố yên tâm không ít. Tuy nhiên cậu vẫn cho 555 thời khắc giám sát tình hình mục tiêu, phòng khi xảy ra sự cố ngoài ý muốn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT