Dựa trên nguyên tắc giúp người thì giúp đến cùng, Bạch Tố đã cho Lạc Thần Dụ một ít nhân lực để y tạm thời sử dụng. Chờ đến khi bồi dưỡng được những người thân tín có thể dùng cho mình, rồi thay đổi người cũng không muộn. Tóm lại, tuyệt đối không thể để đám người của Đại hoàng tử tiếp cận y, nếu không ai biết bọn họ còn có thể làm ra chuyện xấu gì.
Nghe thấy Bạch Tố chu toàn như vậy, Lạc Thần Dụ lại càng xúc động. Thấy đối phương bước đến bên cửa sổ định rời đi, trong lòng y dâng lên một cảm giác quyến luyến mãnh liệt. Y nắm tay Bạch Tố thật chặt, trong ánh mắt dường như chứa đầy ngàn lời muốn nói.
Bị đôi mắt đẹp như vậy nhìn chằm chằm, Bạch Tố cũng cảm thấy rất ngại ngùng. Nghĩ rằng chắc trước đây chưa từng có ai đối xử tốt với Lạc Thần Dụ như vậy, cho nên y nhất thời quá xúc động, đến mức không nỡ rời xa mình.
Xem ra cái người dính người như vậy, nhất định là xem mình như bạn thân rồi!
Thế là Bạch Tố có chút xót xa, vỗ vỗ lên vai nam nhân, dịu giọng trấn an: “Ta sẽ quay lại thăm ngươi.”
“Thật không? Bạch ca ca không được lừa ta đâu đó!” Lạc Thần Dụ vội vàng nói, lại bước thêm hai bước, suýt nữa đã ép cả người Bạch Tố sát vào khung cửa sổ.
Thật ra Lạc Thần Dụ đã sớm biết bản thân mình có cảm tình với Bạch Tố. Trong mắt y, bây giờ hai người họ đã có sự gắn kết về tâm ý, nên tình cảm y dành cho Bạch Tố lại càng thêm sâu sắc, không còn gì phải gò bó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT