Lạc Thần Dụ đè nén cảm xúc trong lòng, hành lễ với lão Hầu gia xong liền quay trở về tẩm cung của mình. Chỉ là dọc đường đi, trong đầu y đều là bóng dáng của Bạch Tố.
Đêm qua, hai người họ chỉ vì bất đắc dĩ mà mới có sự tiếp xúc thân mật. Nhưng Trung vương hôm qua đã cứu y, tại sao còn chủ động đi tìm lão Hầu gia để giúp y?
Lạc Thần Dụ trở lại phòng, thay triều phục xong liền cho tất cả người hầu lui ra. Bình thường y vốn đã không thích có người ở bên cạnh, càng thích một mình yên tĩnh trong phòng. Trải qua chuyện trong triều sáng nay, y lại càng muốn một mình để suy nghĩ rõ ràng mọi chuyện.
Chỉ là, ngay khi đại môn vừa khép lại, đột nhiên có người từ phía sau bịt miệng y lại.
Lạc Thần Dụ trong lòng cả kinh, sau đó liền nghe thấy một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai:
“Đừng sợ, là ta!”
Y lập tức nhận ra đó là giọng của Bạch Tố. Hơi thở ấm áp của đối phương phả bên tai y, trong tư thế đó, y bị Bạch Tố nửa ôm vào lòng, mờ ám đến mức khiến y có chút đỏ mặt.
May là sau khi nói xong, Bạch Tố liền nhanh chóng buông tay ra.
Lạc Thần Dụ xoay người lại, quả nhiên thấy vẻ mặt mỉm cười của Bạch Tố, kinh ngạc nói:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play