Bạch Tố nhìn thấy trên trán Lăng Ngạn Thần lấm tấm mồ hôi, chẳng nghĩ ngợi gì nhiều, liền theo bản năng sờ ngực mình, muốn tìm thứ gì đó để giúp người yêu lau mồ hôi.
Nhưng cậu vốn không phải nữ nhân, tính tình lại hơi thô ráp, trong ngực làm gì có khăn tay. Không còn cách nào, cậu dứt khoát cúi người, dùng tay áo của mình lau đi.
Bạch Tố chẳng nói gì, nhưng trong mắt cậu, sự xót xa lại rõ mồn một.
Lăng Ngạn Thần cảm nhận được thái dương mình đang được lau một cách dịu dàng, lại bắt gặp ánh mắt xót xa kia của Bạch Tố. Hắn không hiểu vì sao, nhưng lại đặc biệt không muốn để người này thấy mình yếu đuối. Chỉ duy nhất trước mặt người này, hắn mới không muốn để đối phương nghĩ rằng mình là kẻ bất lực.
“Bốp!” Hắn hất tay Bạch Tố ra, dùng vẻ lạnh lùng che giấu cảm xúc thật.
“Thu lại lòng thương hại của ngươi!” Hắn nghe chính mình thốt ra câu đó.
Lực trên tay hơi mạnh, mu bàn tay Bạch Tố lập tức đỏ lên. Lăng Ngạn Thần thấy vậy liền mím chặt môi, cằm căng cứng thành một đường, cuối cùng cũng không nói câu gì nặng nề hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT