Tiếng vang từ nụ hôn bỗng chốc đánh thức cả hai.
Lúc này, Nghiêm Thịnh Thần mới hoàn hồn, lúng túng nói:
“Không… không phải. Tôi… tôi cũng không biết vì sao lại muốn hôn cậu, chỉ là vừa rồi thấy cậu rất buồn.”
Bạch Tố đưa tay sờ trán mình, hơi thở ấm áp của đối phương dường như vẫn còn đọng lại nơi đó. Nhìn thiếu niên đối diện rõ ràng vẫn chưa hoàn toàn hiểu chuyện, cậu nghiêm túc gật đầu:
“Tôi biết rồi, cậu muốn an ủi tôi, đúng không?”
Nghiêm Thịnh Thần rầu rĩ “Ừ” một tiếng, mặt đỏ bừng, đột nhiên lại không dám nhìn sang người bên cạnh.
Thiếu niên ngây ngô tràn ngập cảm giác mới mẻ. Bạch Tố vỗ vai anh, mỉm cười:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT