Bạch Tố cũng không rõ đời này giữa cậu và người mình yêu còn chưa xác định mối quan hệ ra sao, vậy mà đối phương đã nghĩ đến chuyện muốn nuôi cậu.
Nghiêm Thịnh Thần im lặng nửa ngày, rồi mới cất tiếng hỏi:
“Ờ… Bạch Tố, ở tiệm làm thêm, cậu kiếm được bao nhiêu?”
“Tối tôi giúp chú Vương trông cửa hàng một tiếng rưỡi, mỗi lần chú ấy trả tôi hai mươi đồng. Một tháng ít nhất tôi đi được mười lăm buổi, cũng được hơn ba trăm. Chú Vương rất tốt, trả công cũng không tệ, việc thì chẳng có gì vất vả, lần trước còn tặng tôi một túi gạo.”
Bạch Tố không giấu giếm, mỉm cười trả lời, trong mắt không hề vương chút khói bụi mưu tính.
Nhưng Nghiêm Thịnh Thần nghe đến việc Bạch Tố phải cực khổ trông cửa hàng một tiếng rưỡi mà chỉ được hai mươi đồng, lại nghĩ bản thân tùy tiện mua một món đồ cũng đã hơn ngàn, thậm chí vài vạn, trong lòng bỗng dấy lên một cảm giác áy náy mãnh liệt.
Anh không hiểu vì sao lại thấy như vậy, chỉ biết mình không muốn Bạch Tố phải sống vất vả thế này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT