Bởi vì Lạc Thần Dụ và Bạch Tố kịp thời đuổi đến, ngăn cản Đại hoàng tử ép vua thoái vị. Bên ngoài, các phe phản loạn đều đã quy hàng, Đại hoàng tử sau khi bị phế bỏ một cánh tay liền ngất đi, bị đưa xuống dưới.
Nhìn thấy vết máu chói mắt trong phòng, Lạc Thiệu Nguyên vẫn còn kinh hãi, hồi lâu sau mới lấy lại tinh thần, nói với Lạc Thần Dụ:
“Lần này may mà các ngươi kịp thời đến, các ngươi có công cứu giá, trẫm nhất định sẽ trọng thưởng. Nhưng hoàng nhi, các ngươi làm sao biết được trẫm đang gặp nguy hiểm?”
Một bên, Hiền phi lập tức lên tiếng:
“Hồi bệ hạ, là thần thiếp trước đó muốn đến trong vườn một chút, nhìn thấy rất nhiều cấm quân đều hướng về phía Hoàng thượng, bộ dáng như đại sự sắp xảy ra. Lại nghe lén được thủ lĩnh cấm quân nói là Đại hoàng tử bày mưu tính kế. Cảm thấy có điều không ổn, thần thiếp liền vội vàng sai người ra ngoài báo tin cho phụ thân. Trên đường quay về lại gặp tam điện hạ, liền nói chuyện này cho điện hạ biết. Điện hạ nói muốn đến chỗ Trung vương. Thần thiếp lo ngại an nguy của ngài, nên lập tức đến đây.”
“Hay lắm! Hiếm được ái phi lại nhớ đến trẫm như vậy!”
Lạc Thiệu Nguyên vỗ vỗ mu bàn tay Hiền phi, uể oải ngồi xuống ghế, nghĩ đến gương mặt hung dữ của Đại hoàng tử vừa rồi, chỉ cảm thấy bản thân trong thoáng chốc như già đi rất nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play