Trở lại hành cung một lúc sau, Lạc Thiệu Nguyên trong lòng không khỏi thổn thức, nghĩ đến bản thân suốt bao năm qua vẫn luôn không mấy quan tâm đến lão Tam, không ngờ đứa nhỏ này lại thật lòng để tâm đến mình, khiến ông bỗng dưng sinh ra nhiều cảm giác áy náy.
Lý công công vẫn luôn theo bên cạnh Lạc Thiệu Nguyên hầu hạ thấy thần sắc ông không vui, liền cẩn thận dò hỏi:
“Bệ hạ sao lại thở ngắn than dài, có cần gọi Vương mỹ nhân đến để Hoàng thượng vui lên một chút không ạ?”
Lạc Thiệu Nguyên nghe vậy chỉ lắc đầu:
“Không cần, trẫm chỉ cảm thấy Thần Dụ là một đứa nhỏ không tồi. Nếu truyền ngôi cho nó, nghĩ cũng là một lựa chọn thích hợp.”
Lý công công nghe vậy liền cười gật đầu:
“Hoàng thượng nói rất đúng, Tam hoàng tử điện hạ thật lòng hiếu thuận, lúc nào cũng nhớ thương ngài! Chẳng hạn như mấy ngày trước còn đích thân đến thiện phòng, nói rằng tuy suối nước nóng ở hành cung rất tốt, nhưng hơi ẩm lại quá nặng, nên đã bảo họ nấu cháo buổi sáng cho bệ hạ thêm ít ý nhân* để trừ ẩm. Sự cẩn trọng này, ngay cả nô tài cũng không bằng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT