Lạc Thần Dụ thấy Bạch Tố cười ôn nhu như vậy, lúc này mới gật đầu. Kết quả là ngay mũi tên đầu tiên đã bắn trúng hồng tâm.
Bạch Tố lập tức vỗ tay cổ vũ, còn Điền Trì thì nịnh nọt: “Không hổ là điện hạ, tài bắn cung đúng là lợi hại quá!”
Lạc Thần Dụ không trả lời, chỉ xấu hổ cười với Bạch Tố, trong lòng lại không lấy làm bất ngờ. Hoàng tử dĩ nhiên không thể chỉ học văn, mà phải văn võ song toàn, cho nên y cũng từng học ở giáo trường hoàng gia.
Chỉ là trước đây thân thể y không tốt, thể lực kém, lại cố tình xây dựng hình tượng yếu đuối để bảo vệ bản thân nên thành tích ở trường cũng không đáng để nhắc tới.
Bắn cung vốn là điều y luôn yêu thích, y cũng luôn làm tốt, chỉ là trước đây tay không đủ sức. Bây giờ đã qua vài tháng, thân thể đã được điều dưỡng ổn định, thể lực cũng khá lên, muốn bắn trúng hồng tâm hoàn toàn không phải việc khó khăn gì.
Bạch Tố thấy Lạc Thần Dụ cười, trong lòng khẽ rung động, sau đó cũng cầm lấy cung.
Không hiểu vì sao, người trước nay luôn không tranh giành như cậu, lúc này lại trực tiếp lấy ba mũi tên đặt lên dây cung. Nhắm chuẩn rồi đồng thời dồn lực, sau đó cùng lúc bắn ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play