Lạc Thần Dụ tiếp theo cũng không làm gì quá đáng, sợ dọa người ta sợ chạy mất. May mà, may mà Bạch ca ca mềm lòng. Quả nhiên, lần này mình giả bộ dáng vẻ thất vọng, cậu liền không né tránh nữa.
Người trong lòng có cơ thể ấm áp, lại còn được ôm vào ngực, cánh tay Lạc Thần Dụ vô thức siết chặt hơn vài phần.
Mặt Bạch Tố cũng có chút đỏ lên, mục tiêu nhiệm vụ lần này của cậu quá mê người, cậu muốn không động lòng cũng khó. Thế nhưng nếu không thể cùng người kia đi hết cuộc đời, cậu cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.
May mà tâm thái của Bạch Tố vẫn còn tốt, không thể ăn thì nhìn cũng được. Bị người mình lặng lẽ thầm thương yêu như vậy kề sát bên cạnh, cậu dứt khoát để mặc bản thân thụ động hưởng thụ.
Mang theo một loại tâm tư không tiện nói ra, Bạch Tố cũng mặc kệ Lạc Thần Dụ cứ dính dính trên người mình. Cậu lặng lẽ nhéo nhéo ngón tay thon dài của nam nhân, cho rằng đối phương không phát hiện việc mình đang vụng trộm chiếm chút tiện nghi, trong lòng mừng rỡ như vừa ăn xong miếng đậu hũ nhỏ bé ngọt ngào.
Hoàn toàn không biết, khi cậu có phản ứng nhỏ bé này, người đàn ông bên cạnh hơi hơi quay đầu nhìn chằm chằm cậu, trong mắt tình ý như muốn tràn ra ngoài.
Hai người "mang theo ý xấu" dính lấy nhau một hồi lâu, Bạch Tố mới nhớ ra phải an ủi Lạc Thần Dụ. Hôm nay thật vất vả mới có dịp hai người cùng nhau ra ngoài, vừa khéo có thể dẫn y đi xem một nơi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play