“Ngươi là ai mà dám vênh mặt hất hàm sai khiến? Đây là cháu ngoại gái của ta, đến lượt ngươi quản sao?”
Chưa từng có ai dám lớn tiếng như vậy với Vương Thư Cầm, nàng giận đến đỏ bừng mặt, chỉ là nể mặt Tạ Vân Sơ nên cố nhịn, không so đo cùng hắn. Nàng chỉ tay về phía Kha tỷ nhi:
“Ta cảnh cáo ngươi lần cuối, mau đem con bé trả lại cho ta!”
Từ trước đến nay, Vương Thư Cầm vẫn luôn là một cô nương mạnh mẽ, thế mà giờ đây, Kha tỷ nhi lại bị Tạ Vân Hữu ôm trong ngực, ngoan ngoãn lạ thường, hai chân buông thõng, đầu nhỏ tựa vào vai hắn, trông đến xót lòng.
Vương Thư Cầm lo lắng hắn vụng về làm đau hài tử — dẫu sao cũng là nam nhân, thô tay vụng chân, làm gì biết cách chăm con nít?
Tạ Vân Hữu cúi đầu nhìn tiểu cô nương trong lòng, Kha tỷ nhi tròn xoe đôi mắt trong veo như nước, nhìn đông lại nhìn tây, chẳng hiểu vì sao hai người lại cãi nhau.
Hắn liền chỉ vào Vương Thư Cầm, hỏi con bé: “Con nhận ra vị kia không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play