Nàng chỉ mong sớm ngày có thể mang thai, sinh cho chàng một bé trai kháu khỉnh, từ đó có lý do để khéo léo giữ chặt hậu viện, dễ bề khuyên ngăn việc nạp thiếp. Bề ngoài mừng rỡ, bên trong lại chẳng còn thiết tha việc hầu hạ phu quân như trước.
Kiếp trước cảnh ngộ hãy còn rõ mồn một trước mắt, đời này Tạ Vân Sơ sẽ không để bản thân một lần nữa rơi vào bẫy lưới tình như thế.
“Chuyện sau này, đợi đến lúc ấy rồi hãy hay,” nàng đáp nhẹ, như muốn thoát khỏi sự ràng buộc của câu chuyện.
Câu nói đó… nàng như chợt nhớ ra, lần trước chàng cũng đã trả lời nàng y hệt như vậy.
Dứt lời, Tạ Vân Sơ liền xoay người, bước nhanh về phía Xuân Cảnh Đường.
Vương Thư Hoài đứng ở lối rẽ cạnh chiếc giếng đá, ánh mắt vẫn dõi theo dáng hình yểu điệu của nàng. Gió thổi nhẹ tà áo, hắn nhìn đến thất thần, nét mặt vốn dịu dàng thoáng chốc phủ một tầng ảm đạm.
Hắn vốn mẫn cảm, tất nhiên nhận ra nàng không hề vui vẻ. Dẫu không rõ nàng đang trăn trở điều gì, nhưng hắn dám chắc, nàng đã bắt đầu thờ ơ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play