Văn Lang Trung chậm rãi đặt chén trà xuống, quay sang hỏi Chu Thế tử:
“Nghe nói phủ Tín Vương đến nay chỉ có hai vị trắc phi, chưa từng lập chính phi. Chuyện này là cớ làm sao? Điện hạ nay cũng đã qua tuổi đôi mươi, lý ra sớm phải định ra một chính phi mới phải.”
Câu hỏi nghe như vô tâm, nhưng ai cũng hiểu trong đó có hàm ý. Bao nhiêu hoàng tử đều vội vã kết thông gia, mượn hôn sự để củng cố quyền thế, riêng Tín Vương ngoài việc chuyên tâm chinh chiến thì hầu như không thấy kết giao, khiến người ta khó lòng tìm được một mối liên hệ nào.
Chu Thế tử chỉ khẽ cười, nâng bình rót thêm cho Văn Lang Trung một ly trà:
“Việc này… đừng nói là ta, e ngay cả bệ hạ cũng chưa hiểu nổi. Chỉ có thể hỏi chính Tín Vương mà thôi.”
Văn Lang Trung tất nhiên không dại dột đến mức đi hỏi thẳng chuyện ấy. Ánh mắt ông vô thức dừng lại trên người Vương Thư Hoài, bỗng nhớ tới công tích mấy ngày trước của hắn mà gật gù khen ngợi:
“Phu nhân nhà ta hôm nọ vừa ngồi trong cẩm lều đối diện Vương gia, trở về đã khen phu nhân nhà ngươi không ngớt lời. Nàng nói khi Mạnh Lỗ Xuyên buông lời ngông cuồng, phu nhân nhà ngươi vẫn điềm nhiên như không, phong thái ấy quả xứng đáng là thê tử của Vương Thư Hoài.”
Một câu vừa khen chồng, lại vừa khen vợ.
Vương Thư Hoài mỉm cười, nâng chén kính Văn Lang Trung:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play