Lâm thúc thong thả uống một ngụm trà, ăn thêm vài miếng điểm tâm rồi quay lưng rời đi lo công việc.
Đến khi quay về phủ đã là chạng vạng. Đêm ấy Vương Thư Hoài vẫn không trở về, Tạ Vân Sơ cả ngày dồn hết tâm tư vào việc mua bán ở Thương Mậu Thành, chẳng buồn hỏi đến chuyện của chồng.
Chiều hôm sau, Lâm thúc trở về, mang theo khế đất cùng công văn của quan phủ.
“Bắc ngạn, nông hộ cùng núi rừng ruộng đất đều đã bàn giao xong. Đối phương ra giá một nghìn bốn trăm lượng, lão nô thấy họ đang vội bán nên ép xuống còn một nghìn lượng. Dù không phải thật nhiều lợi lộc nhưng cũng không đến nỗi thiệt thòi. Các nông hộ đã hỏi qua, đều nguyện ở lại, tổng cộng bốn mươi khẩu người. Lão nô bỏ thêm ba trăm lượng bạc chuộc hết giấy bán thân, đều cầm về cả rồi.”
Ông lại trình thêm công văn:
“Còn miếng đất của quan phủ kia, lão nô mới đến Hộ bộ, bọn họ nói muốn năm trăm lượng. Chủ tử, người hiện có một nghìn năm trăm lượng, chẳng lẽ lại dùng hết vào mấy mảnh đất ấy? Trong thời gian ngắn đều khó thấy lợi lộc. Lão nô nghĩ… hay là người thử nhờ cô gia một tiếng, cô gia hiện đang làm việc ở Hộ bộ, chỉ cần ngài ấy mở miệng, hai trăm lượng cũng xong.”
Miếng đất ấy vốn cỏ dại mọc um tùm, chưa thể sử dụng ngay.
Tạ Vân Sơ kiên quyết nói:
“Năm trăm thì năm trăm, trước hết cứ mua xuống là quan trọng nhất.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play