Hai hài tử kia, lông mi vừa dài vừa đen, đôi mắt đen láy như sơn, sáng trong khéo đẹp, dung mạo lại chẳng khác gì Vân Sơ khi còn bé. Chỉ cần nhìn bộ dáng ấy, Vương Thư Hoài liền có thể tưởng tượng ra bóng dáng nàng thuở thiếu thời, trong lòng dâng lên một niềm hoan hỉ khó tả.
“Vậy… ta cũng muốn qua xem…” Vân Sơ vừa nói, đã khẽ vén tấm chăn mỏng định xuống giường.
Chàng lập tức đứng dậy, đưa tay ấn vai nàng lại, giọng trầm ấm xen lẫn lo lắng:
“Ngươi đang tới nguyệt sự, nên nghỉ ngơi thêm một lát.”
Sau khi sinh con được ba tháng, lần này là nguyệt sự đầu tiên của nàng. Thái y đã kê dược điều thân, dặn không được để nhiễm phong hàn. Hai hài tử tuy ở gian tây phòng, nhưng bên ngoài gió lạnh thổi hun hút, Thư Hoài vẫn lo nàng bị nhiễm lạnh.
“Ta đã khoẻ rồi mà.” Vân Sơ khẽ mỉm cười, hơi ngượng ngùng.
Chàng vẫn kiên quyết:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT