“Ngoan nào, mấy hôm nay đã quá lao lực rồi, nghỉ ngơi sớm một chút đi, mai còn phải dậy từ tinh mơ.”
Thanh âm dịu dàng như đang dỗ dành hài nhi, khiến lòng nàng khẽ run. Tạ Vân Sơ từ thuở nhỏ đã không có mẫu thân, phụ thân lại nghiêm khắc, chưa từng được người ôn nhu vỗ về như vậy. Nỗi xúc động dâng trào, như dòng suối ấm áp tuôn chảy trong lòng ngực, khiến nàng không nói nên lời, chỉ khẽ rúc vào ngực phu quân thêm chút nữa.
Vương Thư Hoài ngỡ nàng làm nũng, liền bật cười, nhẹ nhàng ôm nàng chặt hơn, rút lấy chiếc gối đầu, nhỏ giọng nói, “Vậy để ta ôm nàng mà ngủ.”
Tạ Vân Sơ nép trong lòng ngực chàng, khẽ mỉm cười.
Đêm động phòng hoa chúc ấy, tựa hồ cũng trọn vẹn ý xuân.
Canh năm rạng sáng, người trong lòng khẽ xoay người, thân hình uyển chuyển mềm mại cọ nhẹ vào eo chàng. Mái tóc đen nhánh buông dài, lóe lên dưới ánh sáng nhàn nhạt của bình minh.
Vương Thư Hoài mở mắt, trông thấy hình bóng quen thuộc ấy trong ngực mình. Bàn tay vô thức đặt lên vòng eo nhỏ nhắn kia, thần hồn như còn đắm trong mộng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play