Tín Vương chầm chậm nheo mắt, ký ức đời trước như từng lớp sương mù mỏng hiện về, từng mảnh từng mảnh chồng chất mà rõ ràng. Năm ấy, hắn tận mắt nhìn tiểu cô nương ấy lớn lên, chẳng biết từ khi nào, lòng đã khẽ động.
Phải chăng là một lần vô ý ngẩng đầu bắt gặp ánh mắt nàng? Hay là buổi sáng nọ, khi nàng khẽ nói lời chào mà chẳng hề hay biết trong mắt hắn đã ngập đầy tia sáng?
Tạ Vân Sơ tựa như một đạo quang rực rỡ giữa nhân gian u tối của hắn. Nàng thuần khiết, tươi sáng, đẹp đẽ như ánh ban mai.
Hắn từng khát khao được có nàng, nhưng hắn hiểu rõ bản thân vẫn ham mê quyền thế hơn bất cứ điều gì. Mãi đến lúc binh bại như núi đổ, khi thế cờ tan rã, hắn mới chợt nhớ đến nàng – một niềm tiếc nuối khắc sâu đến tột cùng.
Khi nghe tin nàng mất, tim hắn như bị bóp nghẹt, nỗi hối hận cùng áy náy dâng tận đỉnh đầu. Có khoảnh khắc, hắn thậm chí hoài nghi chính mình hại chết nàng. Nếu như năm đó hắn từ bỏ tranh quyền đoạt vị, chỉ chọn nàng thôi… thì có lẽ nàng đã không phải chết trong biển lửa.
Cho đến khi trời thương cho trọng sinh trở lại, hắn đứng tại cùng một ngã rẽ, nhưng lần này chọn con đường khác. Thế nhưng… nàng vẫn như kiếp trước, lựa chọn Vương Thư Hoài.
Khi ấy, hắn mới hiểu ra — hóa ra tình cảm không phải là thứ có thể cưỡng cầu, không phải cứ muốn là được. Nó chưa từng thuộc về hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT