Tin tức tang thương rỉ rả lan truyền khắp vương phủ, tựa sương lạnh buổi đầu đông thấm dần vào lòng người.
Trưởng công chúa thân vong, linh cữu đã được đưa về công chúa phủ an trí. Triều đình không cử hành quốc tang, tang lễ cũng giản lược, chỉ có vài nhà thân thích, bạn cũ đến dâng hương tiễn biệt. Đoạn gia mất đi chỗ dựa, lập tức bị người ta khơi lại chuyện cũ năm xưa. Đại lão gia cùng đại thiếu gia đều bị giam ngục chờ xét hỏi, nữ quyến bị cấm túc trong phủ, không ai được bước ra nửa bước. Tam lão gia và tứ lão gia thì lập tức về công chúa phủ, lo liệu hậu sự cho mẫu thân.
Vương Di Ninh quỳ trước linh vị, lệ tuôn như mưa. Đến khi nghe tin thi thể Tạ Vân Sơ bị cá gặm không còn nguyên vẹn, thêm hai vết trọng thương trên người, liền đau đến nôn ra một ngụm máu rồi ngã quỵ tại chỗ.
Tam thái thái cả ngày không nuốt nổi một miếng cơm, chỉ nằm thiêm thiếp trên giường chẳng thể dậy nổi. Tứ thái thái thì kinh hoảng đến phát bệnh.
Chu Mẫn đang mang thai cũng khóc đến đứt từng khúc ruột, nghẹn ngào từng tiếng trên giường:
“Nàng cả đời tích đức làm điều thiện, vì cớ gì lại gặp phải kết cục thê thảm như thế này? Trời ơi, sao có thể như vậy được chứ...”
Hứa Thời Vi nghe được tin, lòng dạ tơi tả, bước vào phòng Chu Mẫn, cùng nàng khóc ròng suốt một đêm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT