Tạ Vân Hữu vốn tính khí nóng nảy, một lần vì bất bình mà chủ động tìm Tĩnh An Vương Thế tử gây chuyện. Hai bên xung đột ngay trên đường lớn, kết quả hắn bị đối phương đánh trọng thương, ngã gục giữa đường. Từ đó chân bị tàn phế, đành dứt duyên với khoa cử. Lục di nương mẹ con vì thế càng thêm đắc thế, phụ thân Tạ gia hận sắt không thành thép, trách mắng Tạ Vân Hữu nông nổi, hai cha con gần như trở mặt thành thù.
Việc này làm kinh động khắp triều đình, văn võ bá quan đồng loạt dâng tấu đàn hặc Tĩnh An Vương. Hoàng đế nhìn thấy võ nghệ của đối phương cường hãn như vậy, lo lắng Vương Thư Hoài khó lòng chống đỡ, bèn nhân cơ hội bãi bỏ trận tỷ võ. Dù sau này, vào một năm trước khi nàng qua đời, Vương Thư Hoài với thân phận quan văn lãnh binh bình định Tây Sở, gián tiếp báo thù cho em trai, nhưng một đời của Tạ Vân Hữu cũng đã hủy hoại từ trận ẩu đả đó.
Tạ Vân Sơ nghĩ tới đây, ngực chợt nhói đau, suýt chút nữa đã rơi lệ.
Dù thế nào, kiếp này nàng nhất định phải xoay chuyển bánh xe vận mệnh ấy.
Khương thị nhớ tới thái độ của Trưởng công chúa với nhị phòng, bề ngoài coi trọng nhưng thực chất lại chèn ép, trong lòng thoáng bớt hứng thú, chỉ hờ hững nói:
“Chỉnh thọ thì có sao, trong nhà nhiều trưởng bối như vậy, đâu đến lượt một vãn bối như hắn đứng ra tổ chức. Tam đệ muội nếu đã có tâm, thì cứ tổ chức một bữa cơm gia đình cho vui là được.”
Tam thái thái lại lắc đầu, giọng chậm rãi mà chắc nịch:
“Dù gì đi nữa, thân phận của Thư Hoài không tầm thường. Sinh nhật tròn hai mươi tuổi, vẫn nên tổ chức một lần cho tươm tất. Chuyện này cứ để ta lo liệu.”
Tam thái thái đã nói chắc chắn như vậy, Khương thị và Tạ Vân Sơ cũng chẳng tiện nói gì thêm, chỉ đành tỏ ra tán thành.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT