Vương Thư Hoài dẫn quân đuổi gấp đến phía sau điện, chỉ thấy vài cung nhân trốn run rẩy trong góc, mấy tên thị vệ sót lại đang liều chết giữ cửa nơi hiểm yếu, mà Tín Vương thì đã chẳng thấy tăm hơi. Sau khi chém hạ nhóm ám vệ cuối cùng, Vương Thư Hoài tức tốc bắt cung nhân tra hỏi. Vừa biết Tín Vương đào tẩu bằng mật đạo nối từ phòng xép Phụng Thiên điện, chàng giận đến sắc mặt xanh mét, lệnh truyền khắp thành:
“Người đâu! Lập tức phong tỏa toàn bộ hoàng thành, thủy lộ, cùng các trạm gác quanh kinh thành trong phạm vi trăm dặm!”
Chàng quay sang quát tiếp:
“Linh Sam! Dẫn người đuổi theo mật đạo, dù có phải đào ba thước đất, cũng phải moi được hắn ra cho ta!”
“Tuân lệnh!”
Tín Vương lúc này đã vào mật đạo, nhưng không vội rời đi. Hắn biết rõ, với bản lĩnh của Vương Thư Hoài, truy binh sẽ sớm kéo tới. Hắn liền cùng thủ lĩnh ám vệ hoán đổi xiêm y, khiến ám vệ đóng giả thành mình, chạy về phía hẻm gần Quảng Cừ Môn để đánh lạc hướng. Còn bản thân hắn lặng lẽ theo mật đạo tiến về hướng hậu cung, cuối cùng trồi lên từ giếng cạn nơi Ngự Hoa Viên.
Hoàng cung là nơi hắn lớn lên, từng cành cây, từng khe hẹp chui lọt đều rõ như lòng bàn tay. Hắn cẩn thận vượt lên vọng lâu ở góc Đông Bắc hoàng cung, giết binh tuần tra canh gác, rồi phóng người nhảy lên thành tường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT