“Hà… ha ha ha…”
Lâm Hi Nguyệt ngửa mặt cười dài, tiếng cười vang vọng khắp quảng trường trước điện, qua cả Đài Tê, vang vọng đến tận bầu trời đêm đầy mây khói. Giữa biển người giáp binh san sát, ánh pháo hoa lập lòe chiếu rọi cả giang sơn phía xa, soi thấu một đạo rạng rỡ trong mắt hắn – ánh sáng cuối cùng.
“Chỉ cần hậu duệ Tấn Ninh còn có thể tái thiết non sông này… ta, Lâm Hi Nguyệt, dẫu có chết cũng không hối tiếc!”
Lời vừa dứt, hắn nghiến chặt răng, cắn đầu lưỡi, huyết đỏ tươi trào ra từng dòng nơi môi răng. Chỉ thoáng một khắc sau, đầu hắn gục xuống, thân thể mềm oặt, tựa như một mảnh vải rách rơi khỏi tay Tín Vương, lăn xuống bậc thềm…
Trấn Quốc Công tận mắt chứng kiến, bỗng đau đớn rống lớn:
“Nguyệt Nhi…!”
Trấn Quốc Công từng là một trong những tướng lĩnh nơi cầu trụ lô cốt năm xưa, sau khi Tấn Ninh Đế tử trận nơi sa trường, ông đã nhiều lần cử người sang tận đất Mông Ngột tìm tung tích hoàng trưởng tử thất lạc. Cuối cùng tìm được Lâm Hi Nguyệt, nuôi lớn bên cạnh, giấu thân phận bằng thân phận con nuôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play