Vương Thư Cầm mình khoác xiêm y phú quý, đầu cài đầy trâm ngọc châu sa, dáng vẻ quý phái đoan trang, vừa bước vào miếu Thành Hoàng, lập tức khiến bao ánh mắt trong nhóm ăn mày dõi theo, phần nhiều mang theo kinh ngạc và dè dặt. Dưới ánh nến lập lòe, vẻ ngoài của nàng tựa như tiên nữ lạc bước chốn trần ai.
Từ nhỏ đến lớn, nàng chưa từng chịu qua nỗi khổ nhọc nhằn như thế. Trong lòng chợt dâng lên nỗi tủi hờn, song cũng may những năm gần đây theo Tạ Vân Sơ quản thư viện, lại tự mình trông coi mã cầu trường, tính khí đã dần rắn rỏi, không còn là tiểu thư yếu ớt như thuở trước. Chua xót len lỏi trong tâm, nàng cố gắng nuốt xuống, điều tức tâm thần, dần dần bình tĩnh lại.
Thấy một đứa bé gầy nhom đang ôm bụng đói khóc thút thít, nàng động lòng thương xót, liền lấy từ trong tay áo ra vài món điểm tâm lót bụng đưa sang. Thấy nàng hòa nhã như thế, nhóm dân nghèo trong miếu dần buông lỏng, có người còn tiến lên ân cần hỏi han vì sao nàng lại lạc đến nơi này.
Vương Thư Cầm chỉ mỉm cười, nhẹ giọng bịa ra lời qua loa cho qua chuyện.
Bỗng bên ngoài nổi lên khói dày cuồn cuộn, trời chiều mờ mịt, phía xa vọng về tiếng đao binh sát phạt rung trời. Bao ánh mắt trong miếu chợt trở nên hoảng hốt, sự mịt mờ phủ đầy không gian.
Thiên hạ vốn đang yên ổn, vì cớ gì nay lại rối loạn?
Mấy năm trước, triều đình thu thuế nặng nề, dân gian khốn khổ. Vừa mới thực hành tân pháp, mọi người mới nhẹ được một hơi, thì nay chiến sự lại nổi lên, chẳng biết bao giờ mới có ngày thái bình trở lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play