“Nhị tỷ đâu rồi?” – Vương Thư Nhã cúi đầu ủ rũ, giọng nói nhẹ như gió thoảng.
“Nay vào giờ Thân, có ba vị nữ học trò thân thể bất an, nhị tỷ bèn đưa người trở về kinh thành.”
Vương Thư Nghi khẽ nhíu mày, trong giọng có phần ngưỡng mộ, “Nhị tỷ thật có phúc, chí ít còn được rời khỏi nơi này, không như chúng ta, bị giam lỏng trong chốn núi non u tịch.”
Vương Thư Nhã lại khẽ lắc đầu, ánh mắt đầy u uẩn, “Ai mà hay được. Lỡ đâu trong thành cũng loạn cả lên... Chỉ mong nhị tỷ có thể bình an trở lại vương phủ.”
Bên trong điện, tiếng ồn ào vọng lại từng đợt như tằm ăn rỗi, râm ran không ngớt. Tạ Vân Sơ ngồi lặng yên, lòng nặng trĩu. Mọi chuyện xảy ra hôm nay, hoàn toàn khác xa với kiếp trước. Nếu đã như thế, chẳng rõ Vương Thư Hoài... liệu còn có thể cười đến cuối cùng?
Đã là nửa đêm, ai nấy đều đã mỏi mệt sau một ngày trốn tránh và lo sợ. Tạ Vân Sơ sai người dâng chút cơm cháo lót dạ.
Chưa ăn xong, tiếng hô hoán từ dưới chân núi vang lên hỗn loạn:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play