Hoàng hậu tay khẽ mân mê chuỗi kỳ nam châu, nụ cười ôn nhu nở nhẹ trên môi:
— “Hoàng nhi của bổn cung văn võ song toàn, quả là phúc phận của xã tắc. Bổn cung là mẫu nghi thiên hạ, giúp ngươi cũng là đạo nghĩa thường tình.”
Tuy rằng không có con nối dõi, nhưng Hoàng hậu tuyệt không phải người vô tâm vô thế. Phu quân bà – hoàng đế – tín nhiệm trưởng công chúa còn hơn cả chính thất phu nhân, lòng bà há có thể không sinh oán niệm?
Giữa hàng hoàng tử, Tín Vương là người xuất sắc nhất, duy chỉ có hắn mới có thể đấu lại trưởng công chúa trên bàn cờ quyền lực. Bởi vậy, khi Tín Vương ngầm phái người đến thăm dò, Hoàng hậu chẳng hề chần chừ, lập tức đứng về phía hắn.
Tín Vương cúi mình dập đầu:
— “Từ nhỏ nhi thần đã mất mẫu thân, vẫn luôn coi mẫu hậu như mẫu thân ruột. Ngày sau nếu thần có thành tựu, người chính là chân chính hậu cung chi chủ, không ai có thể cản trở.”
Hoàng hậu khẽ nhướng mày:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT