Thẩm Di vừa dứt lời, lại òa lên khóc nức nở, tiếng nức như dao cắt vào lòng người.
Tạ Vân Sơ bị nàng làm cho xúc động, vành mắt cũng dần đỏ hoe.
Nàng dìu Thẩm Di ngồi xuống giường La Hán, nhẹ tay lau nước mắt cho nàng, động tác cẩn thận như sợ người kia tan vỡ trong tay mình.
Thẩm Di hít một hơi dài, cố trấn tĩnh, đôi mắt thẫm ướt ánh lệ lại mang theo vẻ hâm mộ nhìn Tạ Vân Sơ:
— “Phu quân nhà muội dù sao cũng là văn thần, bày mưu nơi trướng, không phải thân chinh sa trường. Còn nhà tỷ... người ấy phải ra chiến trường thật, nơi đao kiếm vô tình, giết chóc tàn khốc... Chỉ cần nghĩ tới thôi, lòng tỷ đã loạn như tơ vò...”
Nàng nghẹn giọng, nước mắt theo phấn son nhòe nhoẹt, dung nhan mỹ lệ vốn có cũng vì thế mà nhuốm màu u buồn.
— “Nếu có kiếp sau, tỷ nguyện không gả cho võ tướng nữa...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT