Kiếp trước nàng chẳng phải cũng từng như thế đó sao? Lâm ma ma hết lời khuyên nhủ, nhà mẹ đẻ của Nhị thẩm cũng cử người khuyên răn, ngay đến cả Tam thái thái cũng có lần đích thân tới thăm, nhưng đáng tiếc, nàng khi ấy lại một mực không nghe.
Nàng cứ ngỡ, nếu không có mình, toàn bộ Vương phủ sẽ chẳng thể vận hành. Kết cục thì sao? Người đã khuất, kẻ còn lại vẫn cứ an nhiên sống đời thư thái, chẳng ai vì nàng mà ngừng bước.
Không có ai là không thể thiếu ai cả.
Thế mà nữ nhân, cứ mãi si ngốc. Dường như phải qua một kiếp nữa mới chịu tỉnh ngộ, mới thấu hiểu lòng mình.
Tạ Vân Sơ tận tình khuyên nhủ một phen, còn mang theo dược liệu quý giá, từng món một giao tận tay Kim thị cùng các ma ma bên cạnh. Kim thị như được ban ân, luống cuống cảm tạ không ngớt.
Trong nhà còn có khách, nàng không tiện nấn ná lâu, chỉ ngồi khoảng một khắc rồi cáo từ rời đi.
Lúc quay về, trong đáy mắt nàng vẫn còn đọng lại lệ quang. Gió thổi qua hiên, nàng đứng lại chốc lát, khẽ lau nơi khóe mắt, đợi cho tâm tư lắng xuống mới thong thả bước vào Bắc phủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT