Lũ bà tử đứng hầu bên cạnh cũng chỉ dám khẽ khàng nói một câu, chẳng ai dám trách cứ Tạ Vân Tú điều gì. Dù sao nàng cũng là muội muội ruột thịt của Nhị nãi nãi, nếu vô ý đắc tội, quay đầu lại chịu Nhị nãi nãi quở trách thì chẳng ai gánh nổi.
Hủ ca nhi vẫn còn là đứa trẻ ham ăn, mắt đen như hạt mực đã sớm bị mấy viên kẹo sắc màu mê hoặc. Mấy hôm nữa là sinh nhật hai tuổi của hắn, mẫu thân đã hứa rằng hôm đó sẽ cho hắn thật nhiều quà vặt, muốn ăn bao nhiêu cũng được. Nhưng ngày thường, mỗi ngày hắn chỉ được phép ăn ba viên, hôm nay ba viên đã tròn số.
Hủ ca nhi trừng mắt nhìn viên kẹo trong tay Tạ Vân Tú, nuốt nuốt nước miếng, rồi vẫn đứng yên tại chỗ không nhúc nhích.
Tạ Vân Tú trong lòng có chút kinh ngạc, nhưng vẫn dịu dàng nở nụ cười:
“Hủ ca nhi ngoan, ta là muội muội ruột của mẫu thân con, cũng chính là tiểu dì thân thiết nhất của con. Kẹo này là tiểu dì cho, mẫu thân sẽ không trách đâu. Dù mẫu thân có nói nặng, tiểu dì cũng sẽ đứng ra thay con gánh. Mau, ăn đi nào.”
Ánh mắt nàng mềm như nước đầu xuân, nụ cười tươi tắn ôn hòa khiến người ta không khỏi sinh lòng thân cận.
“Hài nhi ngoan ngoãn như con, dì nhìn mà thương đứt ruột, chỉ hận không thể ôm mà che chở cả đời.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play